NGỌN CỎ" Phần # 5
Tờ báo đang cầm trên tay rớt xuống lúc nào không hay, và Phối như đang trở thành vô tri vô giác! Qua ngày hôm sau, một đồng nghiệp thân thiết nhất của Phối đã đảm trách việc lấy vé máy bay cho Phối rồi đích thân “hộ tống”Phối ra phi trườg. Phối lú lấn cứ như một cái xác không hồn. Khi máy bay đã đóng sập cửa lại rồi thì chị ấy mới đành lòng một mình trở về. Và đến Saigon, cũng một người bạn rất thân thiết của Phối đã chạy đôn chạy cháo để mua bằng được chiếc vé khứ hồi Saigon - Sóc Trăng cho Phối. Máy bay đáp xuống phi trường Sóc Trăng một buổi trưa tháng 11 nắng hiu hắt. Tìm về tới được địa chỉ của gia đình Tài thì mớt biết cả gia đình vừa từ nghĩa trang trở về và tang lễ đã hoàn tất, Phối lặng lẽ đứng chết trân với nước mắt hai hàng. Bà mẹ già của Tài ngồi bất động trên bộ ván trong gian nhà trước, đôi mắt bà nhăn nheo khốn khố. Phối nhìn lên tấm hình lớn treo trên tường mà giật thót mình. “Hình của Tài đây sao?”, Phối lẩm bẩm. Chị Hoàng của Tài chắc đọc được ý nghĩ thầm kín của Phối qua đôi mắt, đãm lệ nhẹ nhàmg giải đáp:
“Ba của Tài đó em ạ”
Thì ra Tài là một“sao y bản chính” của người cha mà anh chưa hề được gặp mặt!
Chị Hoàng vào phòng lấy ra một phong bì thư lớn cùng với một mó chìa khoá là một hộp be bé bằng nhung màu nâu và trao cho Phối:
“Tài nằm xuống thì một người bạn của Tài sau đóđã trao lại chiếc ba lô của Tài cho gia đình. Trong ba lô có cái mớ chì khoá và phong thư này đây mà chị nghĩ là kỷ vật chị nên trao lại cho em.”
Phố mở ra thì bên trong chiếc hộp nhỏ của mó chìa khoá là 2 tấm hình nhỏ xíu của Tài và Phối. Phong bì lớn là phong bì đựng tất cả những lá thư Phối đã gởi cho Tài. Phối vẫn ngồi bất động mà nước mắt cứ tuôn tràn. Người lính chiến này đã mang theo trên mọi bước đường hành quân của anh trái tim của Phối.
Ở lại Sóc Trăng 3 ngày, ngày nào Phối cũng cùng với các chị của Tài mang lễ vật ra mộ để đốt nhang cho Tài. Xong nghi lễ mở cửa mả cho trọn tình, Phố trở về lại Saigon. Trong lúc đứng chờ xe bus của hãng hàng không Air VietNam ở khu phố chính Sóc Trăng, Phố đã lững thững bước vào một tiệm sách cạnh đó Nàng cầm lên tuần báo ĐỜI và lật, lật, lật…..2 bài Thơ của một anh Lính đề tên là“Lính Thanh” đang nằm dưỡng thương tại một bệnh viện dã chiến Mỹ đã làm nhói thắt trái tim Phối:
|