NG BA SUNG SƯƠNG - Phần 2 - Tc giả - Dinh Lm Thanh
New Page 1

by WOWSlider.com v3.9
New Page 1
New Page 1

  NỖI LNG CỦA MỘT CỰU NỮ SINH NHA TRANG
  TIN VUI: Kỷ niệm 60 năm lễ cưới của Thầy C BI NGOẠN LẠC
Xem thm    


 Ảnh đại hội 2011

a. tns 00286.jpg

Views: 2733

100_1059 alxhÐ.jpg

Views: 2541

0657.lt11.1.jpg

Views: 3062

0637.lt5.1.jpg

Views: 3181

picnic hn 2010 sj.jpg

Views: 2755

2lt.0727.lt37.jpg

Views: 3180
Xem thm
Cập nhật danh sch VTNTHNT
Viễn Xứ

Xem danh sch
Facebook
 Nhấn nt "like" duới đy để ủng hộ V Tnh Nữ Trung Học Nha Trang!

 

Vườn Văn


NG BA SUNG SƯƠNG - Phần 2 - Tc giả - Dinh Lm Thanh
24-04-2007

                                

 Người đàn ông trước mắt nàng chỉ là những con thú, không thể tin hẹn yêu đương. Dần dần, từ miễn cưỡng dửng dưng biến thành thù hận. Chính những người đàn ông đã giết Lài bằng những con siêu vi khuẩn ác độc thì nàng phải trả thù, gieo lại vào người họ bằng cách làm ngơ không cần nhắc nhở việc phòng ngừa mỗi khi gần nàng hoặc tự tay bấm lủng áo đi mưa. Bây giờ tâm hồn và thể xác Lài đã chai lỳ, không yêu và cũng chẳng thương hại một ai. Tâm hồn không còn rung động thể xác hết hẳn cảm xúc. Tiếp khách là một cực hình, đầu óc phải nghĩ vẫn vơ, thân xác nằm yên bất động trong lúc miệng tính nhẫm từng phút cho thời gian qua nhanh. Lài xem việc tiếp khách như một nhu cầu kiếm tiền hằng ngày, ai đến cũng được không đòi hỏi, không lựa chọn, không cảm tình.

 

Bình thường lời tỏ tình của một người thanh niên nếu thực tình thì thật hiếm có và quý giá đối với một gái điếm, nhưng với Lài, nàng đã quá mệt mỏi vì chứng bệnh trong người, không còn tha thiết với những mơ ước viễn vông. Nhưng dáng dấp lời nói của Vọng cứ ám ảnh Lài từ mấy ngày nay. Lài biết chắc Vọng không bịa chuyện đùa giỡn, nhưng không hiểu tại sao lại tỏ tình với Lài trong lúc trong giới giang hồ của vùng nầy vẫn còn những cô gái trẻ đẹp hơn nàng.

 

Ba ngày sau Vọng trở lại, vẫn lên giường tâm tình nhưng lần nầy không phải để than oán cho thân phận mà Vọng đi thẳng vào vấn đề :

      -   Nếu bây giờ em thấy mất nhiều thời giờ với anh, thì tối nay anh bao trọn đêm.

Lài mỉm cười :

-          Nếu bao trọn đêm thì ra ngoài tắm rửa cho hết mùi rượu.

-          Hôm nay anh đâu uống nhiều.

-          Nếu bao đêm thì phải tắm rửa cho sạch sẽ, khách nào cũng vậy. Còn rộng thời giờ…

 

Vọng vén màn ra ngoài thông báo cho mấy người ngồi chờ hãy đến quán khác rồi đóng cửa, ra sau xối nước. Khi Vọng trở lại Lài đã thay bộ áo ngủ mới và nằm sẵn trên giường.

 

Lài đưa tay kéo Vọng lên giường, giọng giễu cợt :

-          Bao đêm có làm ăn gì không hay vẫn ôm cứng ngắt để…tâm sự ?

-          Hôm nay anh muốn đề nghị em chuyện quan trọng.

-          Thì cũng chuyện anh yêu em như lần trước.

-     Không, xa hơn nữa.

-          Xa ra sao ?

-          Anh muốn cưới anh làm vợ.

Lài ngồi bật dậy :

-          Đùa vậy cha !

Vọng cũng ngồi dậy, cầm tay Lài tha thiết :

-          Anh nói thực lòng, anh muốn cưới em làm vợ, bỏ hẵn nơi nầy về sống với anh, chúng ta làm lại cuộc đời.

Nghe trọn câu của Vọng xong, Lài không còn đùa giởn như lúc đầu :

-          Thiệt không, đời em nghe cả trăm lần và chán ngấy những câu nầy.

-          Nếu em yêu anh và chịu về sống chung, anh sẽ bỏ ngoài tai và bất chấp tất cả để sống bên em.

Lài im lặng, ngồi bất động. Vọng dìu Lài nằm xuống và hôn nhẹ lên môi nàng :

-          Anh bất chấp tất cả để sống với em. Anh là con út, mẹ đã qua đời. Không còn gì ràng buộc được anh.

Lài đổi cách xưng hô :

-          Còn mấy ông anh của anh ?

-          Anh đã lớn tự lập, mạnh ai nấy sống, anh có quyền của anh.

Lài thở dài :

-          Anh phải nhớ rằng em là một con điếm.

-          Đâu có sao. Người ta có thường nói, lấy điếm làm vợ chứ không bao giờ chấp nhận lấy vợ làm điếm. Đâu phải chuyện lạ trong đời, thiếu gì những ông chồng lấy điếm làm vợ, họ cũng sanh con đẻ cái sống hạnh phúc với nhau suốt đời.

-          Nhưng em…

-          Em sao ?

Không thể nói hết sự thật cho Vọng nghe, Lài nói quanh :

-          Cuộc đời em đặc biệt hơn những cô gái khác.

-          Dù hoàn cảnh nào, một khi đã đem thân xác ra bán cho đàn ông, cô nào cũng giống nhau. Có khác chăng là đẹp xấu, già trẻ, cao thấp, thâm niên trong nghề  nhiều hay ít. Những chuyện nhỏ nhặt nầy anh đã biết, đâu còn gì nữa để em ngại.

Lài vẫn một mực :

-          Nhưng em không thể làm vợ được.

-          Em vẫn là một cô gái trẻ đẹp, mạnh khỏe tại sao không thể làm vợ.

Biết không cách nào giải thích, Lài trả lời lững lơ :

-          Để từ từ em xem lại.

 

Nói xong Lài vòng tay qua ngực Vọng. Lần đầu trong đời Lài siết nhẹ một người đàn ông trong vòng tay với một chút xao xuyến. Đêm đã khuya, tự nhiên Lài cảm thấy trong người một cảm giác lạ, gần như một sự thèm muốn hiếm có khi nằm cạnh một người khác giống. Nàng tự hỏi, đây có phải là giây phút mở đầu của tình yêu ? Vọng nằm yên bên cạnh, nàng quay người hôn vào môi, mắt, tai, mũi rồi chủ động đưa Vọng đi vào ái ân với những háo hức rung động chưa từng thấy trong người.

 

Nhìn Vọng ngủ say như một đứa trẻ, Lài ân hận đã truyền vào Vọng những siêu vi khuẩn độc hại, một ngày rất gần bệnh sẽ bộc phát và cuộc đời Vọng sẽ bám gót theo số phận khốn nạn với nàng. Sự tuyệt vọng đã biến thành hận thù đối với những người đàn ông đã đến với Lài, nàng dửng dưng trước cơn bộc phát của căn bệnh và lừa dối khách hàng để truyền vào người họ như một việc trả thù đương nhiên đối với những bọn đàn ông đã đem lại cho nàng.  Bây giờ Vọng đã trở thành nạn nhân của Lài nhưng vẫn ngây thơ yêu nàng và muốn cưới làm vợ. Tội nghiệp cho người thanh niên nầy nhưng nhận hay không là một đắn đo cho Lài khi nàng bắt đầu biết yêu. Nếu thực tình Vọng muốn cưới, đó là một hạnh phúc lớn cho cuộc đời phế thải của nàng nhưng không lẽ hai vợ chồng cưới nhau xong rồi ôm nhau chờ chết. Có thể định mệnh trớ trêu đã cột hai người với nhau trong hoàn cảnh bi đát và đau thương nầy. Nếu duyên phận đã trói buộc hai người làm sao có thể trốn chạy. Lài nhủ thầm, thôi đành nhắm mắt tuân theo.

 

Vọng thức dậy lúc trời đã sáng hẳn, Lài từ dưới bếp bưng lên ly café :

-          Uống đi rồi về nghỉ.  Tối, nếu muốn cứ đến với em.

Vọng sung sướng :

-          Vậy em vui lòng cho anh tiếp tục bao đêm ?

-          Dạ.

Tiếng dạ trong đời Lài đã dành cho Vọng, như một dấu hiệu đổi đời của một người từng xem đàn ông như loài cỏ rác.

-          Có việc nầy anh muốn nhắc em.

-          Nói đi anh.

-          Anh muốn từ nay em không còn tiếp khách nữa.

Lài giả vờ :

-          Không làm việc để chết đói à ?

-          Nói thật dù không lấy nhau, nếu em chịu anh sẽ nuôi suốt đời.

Lài cười :

-          Nuôi em sẽ tốn tiền tốn của nhiều, anh kham nổi không ?

Vọng thành thật :

-          Gia tài của anh đủ nuôi em suốt đời.

-          Để em xem lại sau. Bây giờ về nghỉ để chiều nay còn ra khơi.

 

Vọng đã ra về, Lài vẫn ngồi bất động trên giường suy nghĩ mông lung. Không ngờ cuộc đời khốn nạn của nàng lại vớ được một hậu vận quá tốt đẹp. Lấy Vọng, trước hết thoát được nghề bán thân nuôi miệng mà bất cứ gái giang hồ nào cũng mơ ước, tiếp đến gia tài và khả năng của Vọng đủ bảo đảm một cuộc sống an nhàn về sau. Chỉ một trở ngại lớn, bệnh tình của nàng, làm thế nào giải thích với Vọng cũng như phải tìm cách để chữa trị cho hai người. Nhưng không biết phản ứng của Vọng thế nào một khi biết cả hai người đều mang vi khuẩn sida trong máu. Bệnh tình của Vọng có thể vừa xâm nhập nhưng với Lài, đã kéo dài mấy năm qua nay hoàn toàn vô vọng trong việc chữa trị. Nhưng dù sao, cũng phải một lần thổ lộ để xem phản ứng của Vọng, nếu Vọng bất chấp căn bệnh và tiến tới việc hôn nhân, thì cứ cưới nhau và bỏ hẳn nơi nầy, kiếm một vùng hẻo lánh sống chung rồi những chuyện kế tiếp sẽ tính sau. Quyết định như vậy, Lài ngưng việc tiếp khách kể từ hôm Vọng lên ghe ra khơi. Không cần giải thích, Lài tuyên bố bị cúm và tạm ngưng hành nghề một thời gian. Đến lúc Vọng trở về, thấy quán đóng cửa, hỏi thăm hàng xóm người ta cho biết Lài cáo bệnh không tiếp khách từ ba tuần nay.

 

Vọng sung sướng chạy thẳng về quán, ôm chầm lấy Lài :

-          Như vậy em đã chịu lấy anh.

Lài vuốt tóc Vọng gật đầu chấp nhận, nước mắt tuông ra :

-          Lấy anh, em chịu nhưng còn một việc quan trọng, sợ nói ra không biết anh còn chịu lấy em nữa không.

Vọng nôn nóng :

-          Em cứ nói, anh sẽ thương yêu em và cưới em. Dù có chuyện gì cũng không thay đổi được lòng dạ của anh.

-          Thề đi.

-          Anh thề.

Lài vẫn ngập ngừng giây lát, cuối cùng nàng lấy hết can đảm :

-          Em bị bệnh sida !

Dứt câu nói nàng gục đầu lên vai Vọng khóc lớn tiếng. Vọng tuy sửng sốt trước tiết lộ bất ngờ của Lài nhưng vẫn ôm nàng vỗ về :

-          Không sao, anh sẽ tìm đủ mọi cách chữa trị cho em.

Lài vẫn khóc trên vai Vọng :

-          Và cho cả anh nữa.

Vọng giật mình :

-          Anh đã lây bệnh của em ?

Lài gật đầu xác nhận. Nổi vui vừa đến đã vội biến đi trong khoảng khắc. Buông nhau ngồi xuống giường, Vọng hai tay ôm lấy đầu, Lài bật khóc, hai người không không biết phải nói gì với nhau trước những sự thật đau thương mà họ sẽ hứng chịu.

 

Trời bên ngoài đã tối, Lài đứng dậy ôm đầu Vọng ép vào ngực, tay vuốt nhẹ tóc, ân hận nói nhỏ :

-          Xin lỗi anh.

-          Lỗi của hai đứa mình, chúng ta sẽ bắt đầu những ngày sống chung. Trước đây đã bất cần dư luận, bây giờ anh cũng bất cần luôn cả bệnh tật. Nếu số trời đã định, chúng ta sẽ vượt tất cả chướng ngại để được sống bên nhau và một ngày nào đó, nhắm mắt lìa đời chúng ta ra đi một lượt. Như vậy hạnh phúc thật sự đã đến với chúng ta. Em không thấy vậy sao ?

-          Dạ, kể từ giây phút nầy, em không còn là một con điếm gian dối thù đời mà sẽ trở thành người vợ hiền thục và yêu thương anh trọn kiếp. Dù thân xác đã qua tay hàng ngàn đàn ông nhưng chỉ một mình anh là người đã làm em xúc động và giúp em tìm được cảm giác tột độ trong chăn gối. Cũng nhờ anh, tim em lần đầu biết rung động và em nguyện sẽ mãi mãi trọn vẹn cho anh.

 

Nhất quyết theo Vọng làm lại cuộc đời, Lài nhường lại quán hành nghề cho một đồng nghiệp mới đến. Căn nhà gỗ nhỏ, đồ đạc chỉ có chiếc giường và bộ bàn dành cho khách nhưng người mua chịu trả giá cao, mục đích để tiếp tục nghề tại một địa điểm đã nổi tiếng từ nhiều năm qua. Theo quyết định của Vọng, Lài chuyển toàn bộ tiền của nàng lên Sàigòn biếu mẹ và em.

 

Bệnh tình không cho phép Vọng-Lài làm hôn thú và tổ chức lễ cưới. Hai người âm thầm từ bỏ ngã ba sung sướng về sống tại nhà Vọng ở làng kế cận. Người anh đầu tổ chức một buổi họp mặt gia đình phản đối và lên án Vọng đã phá hoại gia phong đạo đức của gia đình. Trước mặt sáu anh em, người anh đầu nặng tiếng :

-          Thật không ngờ thằng Vọng ăn phải bùa mê thuốc lú gì mà đưa một con điếm về ngự trị trong nhà nầy. Nó xem những người trong gia đình chẳng ra gì.

Vọng ôn tồn :

-          Thưa các anh, em có lỗi là không thưa trước với các anh, mà thưa trước chắc gì các anh chấp nhận.

-          Dĩ nhiên không ai chấp nhận cho chú lấy một con đĩ.

Vọng vẫn nhẹ nhàng :

-          Nhưng em thương người ta.

Người anh thứ ba xen vào :

-          Cả vùng nầy hết người hay sao lại chui đầu vào đáy quần của một con điếm, chú có thấy nhục nhã cho giòng họ không ?

-          Chúng em thương nhau.

Một người anh khác trả lời Vọng :

-          Bọn đĩ thúi có bao giờ thương yêu ai đâu. Đối với chúng nó là tiền!  Nếu chú nghèo, nhà cửa không có, liệu nó có theo chú về đây ?

-          Thưa không phải vậy các anh. Chính em năn nỉ hơn c




Cc bi mới trong mục ny 

NGY THNG CN LẠI (Tac gia: * ĐINH LM THANH *), [26-08-2012]
Tiếng chim khc bn bờ hồ (Tac gia: Duy Xuyn (Tacoma) ) , [26-08-2012]
"QUT L " của Giao Su Trần thị LaiHồng - Hoa Bang, XII - 2010, [17-07-2012]
Ty bt TƯỞNG NHƯ TRỞ VỀ, [12-07-2012]
Ty bt THƯƠNG VỀ BẾN XƯA, [12-07-2012]
Truyện ngắn TIẾNG HT GIỮA KHUYA, [12-07-2012]
oOo i Mắt Phượng Nguyễn đạt Thịnh , [30-06-2011]
Xin gioi thieu truyen ngan: "Chng ti đ hại một người bạn qu" Đ. V. P , [29-06-2011]
Bố Ti ( Hướng Dương) , [11-12-2010]
6 Cu chuyện ngắn - "Đọc v Nghĩ", [15-10-2010]
Cc bi khc »
Disclaimer: The above information are collected from various sources in internet.We will not be liable for indirect, special, or consequential damages (or any loss of revenue, profits, or data) arising in connection with these news. We are not news publisher or editor.

 

 

New Page 1


Copyright 2006-2014. V Tnh - Nữ Trung Học Nha Trang Viễn Xứ. www.VTNTHNTVienXu.com. All rights reserved
.